Tự do lựa chọn
Tự do lựa chọn chắc hẳn phải là sản phẩm bán chạy nhất của chủ nghĩa tư bản
Tự do lựa chọn chắc hẳn phải là sản phẩm bán chạy nhất của chủ nghĩa tư bản. Đúng vậy, thưa các bạn, tôi hoàn toàn tự do chọn lựa việc ra nước ngoài du lịch hay đi vòng quanh thế giới nếu thích, miễn là tôi không sinh ra trong một gia đình lao động chạy ăn từng bữa ở một đất nước thế giới thứ ba.
Khi cái ảo tưởng về tự do lựa chọn của xã hội tư bản hoá cao độ mâu thuẫn với một hiện thực chằng chịt những hạn chế, xuất phát từ việc cá nhân thiếu đi những nguồn vốn xã hội, vốn văn hoá hay vốn kinh tế, con người phải tích cực nội tại hoá sự mâu thuẫn ấy để lý giải nó. Cách thứ nhất, họ sẽ phát sinh sự chống đối với các định chế trong hiện thực mà họ cho rằng mang tính cản trở: nhà nước, luật pháp, quy định, hay thậm chí các nền tảng đạo đức không có lợi cho họ, dưới lá cờ của tuyên ngôn tự do. Cách thứ hai, họ cho rằng những sự hạn chế của mình thật ra tồn tại có lý do, và điều ấy là một điều tốt. Lúc này là khi các diễn ngôn tôn giáo xuất hiện với vai trò một hình phạt. Cái mong muốn trở thành cái tội lỗi. Sự kìm chế là đức hạnh. Cách thứ ba, họ cho rằng sự hạn chế hoàn toàn không tồn tại, hoặc tìm đến những lời hứa hẹn về sự đủ đầy, về những phần thưởng, trước đây là ở kiếp sau, rồi sau đó là ở kiếp này. Cái thiện dành cho người khác xuất phát từ mong muốn có được sự đối xử tốt hơn với bản thân mình. Những điều bạn mong muốn rồi sẽ được vũ trụ trả cho bạn. Bạn nghèo là do tư duy. Cách thứ tư, họ vay mượn các nguồn vốn để bồi đắp chính những sự thiếu hụt đó, với vật trao đổi là những nguồn vốn họ có, hoặc bản thân họ dưới tư cách là một hàng hoá trao đổi. Đem bản thân đổi lấy nguồn vốn tài chính, hay làm việc để gắn kết danh tính bản thân với nguồn vốn xã hội của những doanh nghiệp tư bản.
Chắc là có nhiều hơn 4 cách, nhưng viết vậy thôi không lại thành Xí Nghiệp Xã Hội Học Thăng Long.



